Trẻ con
Ôi, bọn trẻ con thật là dễ thương.
Em Bống, cứ nhìn thấy mình ở đâu là :
-Em chào chị P
-Chị P chào Bống, Bống đang chơi gì thế?
-Em chơi siêu nhân ()
-Thế à? Cho chị P chơi với nhé
-Chị P lên nhà em, em có đồ chơi nấu ăn đấy
Tèn tén ten, đồ chơi nấu ăn à? Hay đấy hay đấy, ngày xưa mình chơi suốt. Em Bống béo tròn mũm mĩm, trông xinh lắm í. Nhìn chỉ muốn cắn cho 1 fát, hic hic, mẹ nó mà nghe thấy mình định cắn nó ko hiểu thế nào nhỉ?
Ku Linh thì nghịch khủng khiếp, mà đáo để lắm:"Em đang viết mà chị lại nói thầm với chị Trang như thế chứng tỏ là chị không yêu em". Ack ack, trẻ con lí sự thật.
Dễ thương và đáng yêu nhất là thằng Minh. Đúng như tên í, nó thông minh lắm lại ngoan nữa .
-Minh trèo xuống cẩn thận, khéo ngã nhé, để chị đỡ xuống
-Em tự xuống được mà, em còn nhảy được từ trên tầng 5 xuống í (ack ack, bó tay) Lúc nhảy xuống đất em làm thế này này (biểu diễn 1 động tác của siêu nhân)
-Ui thế á, thế Minh biết làm siêu nhân à?
(----> Nhìn mình theo kiểu :"Em mà!". Không biết mình có nên khen nó không nữa, nhỡ hôm nào cao hứng... chẹp chẹp... ko nói nữa. Lại nhớ có lần em V.A đang ngồi vắt vẻo trên hành lang tầng 3, tay cầm cái ô hỏng :"Chị ơi nhìn em nhảy dù này", ack ack, tí vỡ tim chết mất)
Minh tập viết.
-Chị ơi, em viết dấu nặng to bằng trái đất nhé.
-Ừ, Minh viết đi chị xem nào
Lấy luôn bút màu vẽ 1 vòng tròn rõ to rồi tô đậm tịt vào trong . Lúc nào quên chữ lại còn biết lấy sách ra nhìn theo để viết nữa chứ, thông minh ghê cơ, mừ nó mới 4 tuổi thôi chứ mấy. Giá mà nó béo tròn múp míp khéo mình bắt cóc nó về nhà mình mất.
==================================================================
Mình đang làm bài thi, ai cứ nói nói í nhỉ, hic, lại chọc vào mình nữa. Hic hic, bị giám thị nhìn thấy rồi. Sao đứa nào nó nói với chọc vào mình nó ko im đi nhỉ? Quay lại quắc mắt nhìn nó 1 fát... Ơ, em à? Chị ơi, em xây nhà xong rồi đấy, đẹp lắm.
Ack, ngôi nhà của nó kéo mình về cái hiện thực:"Sáng mai chị P nghỉ học thì ở nhà trông em Thái nhé" Ôi, cứ thử bắt 1 đứa 4h sáng mới ngủ mà 7h30 đã fải dậy trông em thì kinh khủng thế nào. Huhu, khổ thân tôi. "Ừ thế à, em xây nhà mấy tầng?" tiếp. Lại chọc chọc. "Chị ơi, em cho con gấu vào trong nhà nhé" "Ừ!" Chọc chọc "Chị ơi, con gấu to cho vào không vừa, nó cứ cao lên í" Giã từ giấc ngủ. huhu. Ngậm ngùi bò dậy. May mà mẹ nó cho nó măm rồi, chứ mình mà fải dỗ nó măm thì thôi đấy. huhu. Hôm nay mình nghỉ ở nhà ôn thi cơ mà. Mai thi rồi, huhu.
-Chị ơi, chị chụp ảnh con mèo à?
-Ừ, bạn chị chụp
-Chị ơi, con mèo đang ngủ à?
-Ừ
-Sao phải chụp ảnh con mèo lúc nó đang ngủ?
-Vì lúc nó ngủ nó mới nằm im cho mình chụp ảnh
-Sao lúc nó ngủ nó mới nằm im?
-(Ack ack, chết đây) Lúc nó thức thì nó hay chạy đi chơi, mình không chụp được
-Chị ơi, con mèo nó ngủ trên cái gì đấy?
-Nó ngủ trên cái đàn em ạ?
-Sao nó lại ngủ trên cái đàn?
(-Bó tay rồi, đau đầu quá huhu)
.... ....
.... ....
Balah, balah chuyện cuối cùng mình nghĩ ra 1 cách, cho nó chơi picachu với diamond mine. Sau cả tiếng hướng dẫn + chơi cùng mỏi cả miệng, em bé đã chịu ngồi im với cái máy tính, không phá mình nữa (kể ra hơi lâu đấy). Ôi trời , mình thông minh quá thể
1 lúc sau:
- Chị P ơi em ăn được cái màu đỏ rồi.
- Thế à, T giỏi thế nhỉ.
- Chị ơi, em lại ăn được cái màu xanh rồi.
- Ừ
.... ....
.... ....
- Ơ chị ơi, sao tự nhiên cái màn hình nó bị thế này
- ơ chị ơi...
... ...
.... ......
- Chị ơi () em tìm mãi không được con nào nữa
- Em cố nhìn đi xem nào, thử cố lại xem
- Em nhìn mãi rồi mà không có con nào cả
(Sao mà lười suy nghĩ thế chứ . Nó thậm chí còn chẳng phân biệt được thế nào là hàng ngang, thế nào là hàng dọc )
- Vẫn còn đấy em ạ, nếu hết rồi thì nó đã sang bàn khác. Em thử nhìn kĩ lại xem
- Chị ơi, có 2 cái hàng ngang, 1 cái hàng dọc, có 2 cái hàng dọc , 1 cái hàng ngang
Ôi, mình hoa hết cả mắt, chóng hết cả mặt, lần đầu tiên mình gặp đứa trẻ con nói nhiều, hỏi nhiều như thế. Trước cứ nghĩ là đứa trẻ con nào hay hỏi là có óc quan sát -> sẽ rất thông minh và sáng tạo, có khi mình fải nghĩ lại thôi.
1 lúc sau, nói mãi mà mình ko trả lời. Nó chạy ra tận nơi, túm mặt mình quay ra màn hình :"Chị ơi, em được 7745 điểm rồi đấy", ack ack, số 1 mà bảo số 7. "Ừ, em giỏi thế nhỉ"
1 lúc sau nữa "chị ơi, cái trò gì mà ấn nút là thằng người nhảy sang sông í, em biết chơi trò đấy chị ạ". "...." "Chị ơi, em đưa mũi tên đi khắp nơi rồi, mà không thấy cái nào nữa"....
Ôi, mình chết đây, mai nhất định mình ko ở nhà, mình lên trường học. Ơ, mai mình thi rồi